Xuân Xa

Đã hết rồi những ngày đông buốt giá
Cội mai già rủ lá để đơm bông
Bầy chim non ríu rít tắm nắng hồng
Liêu xiêu dáng người gánh gồng cuối chợ

Từ sâu thẳm ký ức ai còn nhớ
Ở trời xa nức nở những đêm dài
Xuân đã về cúc vàng buổi sớm mai
Nơi đất khách bao tháng ngày xa mẹ

Xuân về lại con mơ về thuở bé...
Giờ âm thầm lặng lẽ đợi mùa sang
Để ngày mai ta sẽ đón nắng vàng
Được ấp ôm giũa ngàn tia nắng hạ

Về nơi ấy chẳng phương trời xa lạ
Mẹ ấp ôm con được ngã vào lòng
Quên hết rồi bụi trần thế đục trong
Bởi vì con người đã còng lưng gánh.

Quê Hương

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.